便宜行事虎头牌・庆宣和-李直夫

元曲名称:

则这断事处,准教你可便来这里?这讼厅上可便使不着你那"家有贤妻"。

zé zhè duàn shì chù , zhǔn jiào nǐ kě biàn lái zhè lǐ ? zhè sòng tīng shàng kě biàn shǐ bù zhe nǐ nà " jiā yǒu xián qī "。

(云)着他那属官每便道:"叔叔犯下罪过来,可着媳妇儿来说。

( yún ) zhe tā nà shǔ guān měi biàn dào :" shū shū fàn xià zuì guò lái , kě zhe xí fù ér lái shuō 。

"(唱)你这个关节儿常好道来的疾,(云)茶茶,你若不回去呵,(唱)可都枉擘破咱这面皮,画皮!(云)快出去!(旦云)我回去则便了也。

"( chàng ) nǐ zhè gè guān jié ér cháng hǎo dào lái de jí ,( yún ) chá chá , nǐ ruò bù huí qù hē ,( chàng ) kě dōu wǎng bāi pò zán zhè miàn pí , huà pí !( yún ) kuài chū qù !( dàn yún ) wǒ huí qù zé biàn le yě 。

(做出门见老千户云)元帅断然不肯饶你,可不道"法正天须顺",你甚的"官清民自安"!我可甚么"妻贤夫祸少",呸!也做不得"子孝父心宽"。

( zuò chū mén jiàn lǎo qiān hù yún ) yuán shuài duàn rán bù kěn ráo nǐ , kě bù dào " fǎ zhèng tiān xū shùn ", nǐ shén de " guān qīng mín zì ān "! wǒ kě shén me " qī xián fū huò shǎo ", pēi ! yě zuò bù dé " zǐ xiào fù xīn kuān "。

(下)(老旦云)似这般如之奈何?(老千户云)经历相公,你众官人每告一告儿可不好?(经历云)且留人者!(众官跪科)(正末云)你这众属官每做甚么?(经历云)相公,罚不择骨肉,赏不避仇雠。

( xià )( lǎo dàn yún ) shì zhè bān rú zhī nài hé ?( lǎo qiān hù yún ) jīng lì xiāng gōng , nǐ zhòng guān rén měi gào yī gào ér kě bù hǎo ?( jīng lì yún ) qiě liú rén zhě !( zhòng guān guì kē )( zhèng mò yún ) nǐ zhè zhòng shǔ guān měi zuò shén me ?( jīng lì yún ) xiāng gōng , fá bù zé gǔ ròu , shǎng bù bì chóu chóu 。

小官每怎敢唐突?但老完颜倚恃年高,耽酒误事,透漏贼兵打破夹山口子,其罪非轻。

xiǎo guān měi zěn gǎn táng tū ? dàn lǎo wán yán yǐ shì nián gāo , dān jiǔ wù shì , tòu lòu zéi bīng dǎ pò jiā shān kǒu zǐ , qí zuì fēi qīng 。

相公幼亡父母,叔父抚育成人,此恩亦重。

xiāng gōng yòu wáng fù mǔ , shū fù fǔ yù chéng rén , cǐ ēn yì zhòng 。

据小官每愚见,以为老完颜若遂明正典刑,虽足见相公执法无私,然而于国尽忠,于家不能尽孝,贤者或不然矣。

jù xiǎo guān měi yú jiàn , yǐ wèi lǎo wán yán ruò suì míng zhèng diǎn xíng , suī zú jiàn xiāng gōng zhí fǎ wú sī , rán ér yú guó jǐn zhōng , yú jiā bù néng jǐn xiào , xián zhě huò bù rán yǐ 。

(诗云)告相公心中暗约,将法度也须斟酌。

( shī yún ) gào xiāng gōng xīn zhōng àn yuē , jiāng fǎ dù yě xū zhēn zhuó 。

小官每岂敢自专。

xiǎo guān měi qǐ gǎn zì zhuān 。

望从容尊鉴不错。

wàng cóng róng zūn jiàn bù cuò 。

(正末唱)。

( zhèng mò chàng )。

元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.

什么是元曲?

元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.

随机推荐:
版权所有:ADMINUN.COM powered by adminun网页工具 备案号:苏ICP备15043547号-2