一年三谒卧龙网,却又早鼎分三足汉家邦。
yī nián sān yè wò lóng wǎng , què yòu zǎo dǐng fēn sān zú hàn jiā bāng 。
俺哥哥称孤道寡世无双,我关某匹马单刀镇荆襄。
ǎn gē gē chēng gū dào guǎ shì wú shuāng , wǒ guān mǒu pǐ mǎ dān dāo zhèn jīng xiāng 。
长江,今经几战场,却正是后浪催前浪。
zhǎng jiāng , jīn jīng jǐ zhàn chǎng , què zhèng shì hòu làng cuī qián làng 。
(云)孩儿,门首觑者,看甚么人来。
( yún ) hái ér , mén shǒu qù zhě , kàn shén me rén lái 。
(关平云)理会的。
( guān píng yún ) lǐ huì de 。
(黄文上,云)某乃黄文是也。
( huáng wén shàng , yún ) mǒu nǎi huáng wén shì yě 。
将着这一封请书,来到荆州,请关公赴会。
jiāng zhe zhè yī fēng qǐng shū , lái dào jīng zhōu , qǐng guān gōng fù huì 。
早来到也。
zǎo lái dào yě 。
左右,报复去:有江下鲁子敬,差上将拖地胆黄文,持请书在此。
zuǒ yòu , bào fù qù : yǒu jiāng xià lǔ zǐ jìng , chà shàng jiāng tuō dì dǎn huáng wén , chí qǐng shū zài cǐ 。
(平云)你则在这里者,等我报复去。
( píng yún ) nǐ zé zài zhè lǐ zhě , děng wǒ bào fù qù 。
(平见正末,云)报的父亲得知:今有江东鲁子敬,差一员首将,持请书来见。
( píng jiàn zhèng mò , yún ) bào de fù qīn dé zhī : jīn yǒu jiāng dōng lǔ zǐ jìng , chà yī yuán shǒu jiāng , chí qǐng shū lái jiàn 。
(正末云)着他过来。
( zhèng mò yún ) zhe tā guò lái 。
(平云)着你过去哩。
( píng yún ) zhe nǐ guò qù lī 。
(黄文见科)(正末云)兀那厮甚么人?(黄慌云)小将黄文。
( huáng wén jiàn kē )( zhèng mò yún ) wù nà sī shén me rén ?( huáng huāng yún ) xiǎo jiāng huáng wén 。
江东鲁子敬,差我下请书在此。
jiāng dōng lǔ zǐ jìng , chà wǒ xià qǐng shū zài cǐ 。
(正末云)你先回去,我随后便来也。
( zhèng mò yún ) nǐ xiān huí qù , wǒ suí hòu biàn lái yě 。
(黄文云)我出的这门来。
( huáng wén yún ) wǒ chū de zhè mén lái 。
看了关公英雄一个神道相。
kàn le guān gōng yīng xióng yī gè shén dào xiāng 。
鲁子敬,我替你愁哩!小将是黄文,特来请关公。
lǔ zǐ jìng , wǒ tì nǐ chóu lī ! xiǎo jiāng shì huáng wén , tè lái qǐng guān gōng 。
髯长一尺八,面如挣枣红。
rán zhǎng yī chǐ bā , miàn rú zhēng zǎo hóng 。
青龙偃月刀,九九八十斤。
qīng lóng yǎn yuè dāo , jiǔ jiǔ bā shí jīn 。
脖子里着一下,那里寻黄文?来便吃筵席,不来豆腐酒吃三钟。
bó zǐ lǐ zhe yī xià , nà lǐ xún huáng wén ? lái biàn chī yán xí , bù lái dòu fǔ jiǔ chī sān zhōng 。
(下)(正末云)孩儿,鲁子敬请我赴单刀会,走一遭去。
( xià )( zhèng mò yún ) hái ér , lǔ zǐ jìng qǐng wǒ fù dān dāo huì , zǒu yī zāo qù 。
(平云)父亲,他那里筵无好会,则怕不中么?(正末云)不妨事。
( píng yún ) fù qīn , tā nà lǐ yán wú hǎo huì , zé pà bù zhōng me ?( zhèng mò yún ) bù fáng shì 。
(唱)。
( chàng )。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: