庄田与我亲标拨,钱粮与我别项收,恐有那一等受贫穷朋友干求。
zhuāng tián yǔ wǒ qīn biāo bō , qián liáng yǔ wǒ bié xiàng shōu , kǒng yǒu nà yī děng shòu pín qióng péng yǒu gàn qiú 。
倘有那连丧不举的人家,久定难成的配偶。
tǎng yǒu nà lián sàng bù jǔ de rén jiā , jiǔ dìng nán chéng de pèi ǒu 。
(大末云)丧不举呵,怎的?(正末唱)丧不举呵,我与他斋僧道营坟墓,(大末云)婚不了呵,如何?(正末唱)女不嫁呵,我与他办首饰置衾绸。
( dà mò yún ) sàng bù jǔ hē , zěn de ?( zhèng mò chàng ) sàng bù jǔ hē , wǒ yǔ tā zhāi sēng dào yíng fén mù ,( dà mò yún ) hūn bù le hē , rú hé ?( zhèng mò chàng ) nǚ bù jià hē , wǒ yǔ tā bàn shǒu shì zhì qīn chóu 。
须教他嫁娶心无憾,免得他居丧礼不周。
xū jiào tā jià qǔ xīn wú hàn , miǎn dé tā jū sàng lǐ bù zhōu 。
(云)下次小的每门首看着,有甚么人来?(大末云)理会的。
( yún ) xià cì xiǎo de měi mén shǒu kàn zhe , yǒu shén me rén lái ?( dà mò yún ) lǐ huì de 。
(王伯清上云)小生王伯清是也。
( wáng bó qīng shàng yún ) xiǎo shēng wáng bó qīng shì yě 。
因父丧不举,到此张公艺家,借些小钱物,埋殡父亲。
yīn fù sàng bù jǔ , dào cǐ zhāng gōng yì jiā , jiè xiē xiǎo qián wù , mái bìn fù qīn 。
可早来到也。
kě zǎo lái dào yě 。
兀那门公报复去,道有王原举之子来见老员外。
wù nà mén gōng bào fù qù , dào yǒu wáng yuán jǔ zhī zǐ lái jiàn lǎo yuán wài 。
(行钱云)理会的。
( xíng qián yún ) lǐ huì de 。
(做报科,云)报的员外得知,有王原举之子来见员外。
( zuò bào kē , yún ) bào de yuán wài dé zhī , yǒu wáng yuán jǔ zhī zǐ lái jiàn yuán wài 。
(正末云)行钱,当初王原举,与老夫有一面之交,请他过来。
( zhèng mò yún ) xíng qián , dāng chū wáng yuán jǔ , yǔ lǎo fū yǒu yī miàn zhī jiāo , qǐng tā guò lái 。
(行钱云)理会的。
( xíng qián yún ) lǐ huì de 。
有请。
yǒu qǐng 。
(王伯清做见施礼科)(正末云)孩儿也。
( wáng bó qīng zuò jiàn shī lǐ kē )( zhèng mò yún ) hái ér yě 。
你有甚么事,来到此处也。
nǐ yǒu shén me shì , lái dào cǐ chù yě 。
(王伯清云)不瞒长者说,我父亲曾与长者有一面之交。
( wáng bó qīng yún ) bù mán zhǎng zhě shuō , wǒ fù qīn zēng yǔ zhǎng zhě yǒu yī miàn zhī jiāo 。
我父不辛,身亡三载,停柩在堂,无线殡葬。
wǒ fù bù xīn , shēn wáng sān zài , tíng jiù zài táng , wú xiàn bìn zàng 。
止有老母在堂,并无亲故。
zhǐ yǒu lǎo mǔ zài táng , bìng wú qīn gù 。
想长者有疏财仗义之心,全望长者可怜,借些钱物,以葬我父亲。
xiǎng zhǎng zhě yǒu shū cái zhàng yì zhī xīn , quán wàng zhǎng zhě kě lián , jiè xiē qián wù , yǐ zàng wǒ fù qīn 。
若蒙俯允,此恩不忘也。
ruò méng fǔ yǔn , cǐ ēn bù wàng yě 。
(正末唱)。
( zhèng mò chàng )。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: