秋入江天河汉清,迢迢钟漏出孤城。
qiū rù jiāng tiān hé hàn qīng , tiáo tiáo zhōng lòu chū gū chéng 。
金波千里别来夜,玉筯两行流到明。
jīn bō qiān lǐ bié lái yè , yù zhù liǎng xíng liú dào míng 。
若在人间须有恨,除非禅伴始无情。
ruò zài rén jiān xū yǒu hèn , chú fēi chán bàn shǐ wú qíng 。
人间谁有□□□,聚散自然惆怅生。
rén jiān shéi yǒu □□□, jù sàn zì rán chóu chàng shēng 。