双调・蟾宫曲叹世-薛昂夫

元曲名称:

鸡羊鹅鸭休争,偶尔相逢,堪炙堪烹。

jī yáng é yā xiū zhēng , ǒu ěr xiāng féng , kān zhì kān pēng 。

天地中间,生老病死,物理常情。

tiān dì zhōng jiān , shēng lǎo bìng sǐ , wù lǐ cháng qíng 。

有一日符到奉行,只图个月朗风清。

yǒu yī rì fú dào fèng xíng , zhǐ tú gè yuè lǎng fēng qīng 。

笑杀刘伶,荷插埋尸,犹未忘形。

xiào shā liú líng , hé chā mái shī , yóu wèi wàng xíng 。

人生尔尔堪怜,富贵何时,又待问舍求田?想昨日秦宫,今朝汉阙,呀,可早晋地唐天!能几许长安少年,急回头两鬓皤然。

rén shēng ěr ěr kān lián , fù guì hé shí , yòu dài wèn shě qiú tián ? xiǎng zuó rì qín gōng , jīn cháo hàn quē , ya , kě zǎo jìn dì táng tiān ! néng jǐ xǔ zhǎng ān shǎo nián , jí huí tóu liǎng bìn pó rán 。

谩说求仙,百计千方,都不似樽前。

mán shuō qiú xiān , bǎi jì qiān fāng , dōu bù shì zūn qián 。

雪天仙碧玉琼瑶,点点杨花,片片鹅毛。

xuě tiān xiān bì yù qióng yáo , diǎn diǎn yáng huā , piàn piàn é máo 。

访戴归来,寻梅懒去,独钓无聊。

fǎng dài guī lái , xún méi lǎn qù , dú diào wú liáo 。

一个饮羊羔红炉暖阁,一个冻骑驴野店溪桥。

yī gè yǐn yáng gāo hóng lú nuǎn gé , yī gè dòng qí lǘ yě diàn xī qiáo 。

你自评跋,那个清高,那个粗豪?题烂柯石桥甚神仙久占岩桥,一局楸枰,满耳松涛。

nǐ zì píng bá , nà gè qīng gāo , nà gè cū háo ? tí làn kē shí qiáo shén shén xiān jiǔ zhàn yán qiáo , yī jú qiū píng , mǎn ěr sōng tāo 。

引得樵夫,旁观不觉,晋换了唐朝。

yǐn dé qiáo fū , páng guān bù jué , jìn huàn le táng cháo 。

斧柄儿虽云料却,裤腰儿难保坚牢。

fǔ bǐng ér suī yún liào què , kù yāo ér nán bǎo jiān láo 。

王母蟠桃,三千岁开化,总是虚谣。

wáng mǔ pán táo , sān qiān suì kāi huà , zǒng shì xū yáo 。

懒朝元石上围棋,问仙子何争?樵叟忘归。

lǎn cháo yuán shí shàng wéi qí , wèn xiān zǐ hé zhēng ? qiáo sǒu wàng guī 。

洞锁青霞,斧柯已烂,局势犹迷。

dòng suǒ qīng xiá , fǔ kē yǐ làn , jú shì yóu mí 。

恰滚滚桑田浪起,又飘飘沧海尘飞。

qià gǔn gǔn sāng tián làng qǐ , yòu piāo piāo cāng hǎi chén fēi 。

恰待持杯,酒未沾唇,日又平西。

qià dài chí bēi , jiǔ wèi zhān chún , rì yòu píng xī 。

快阁怀古舣扁舟快阁盘桓,看一道澄江,落木千山。

kuài gé huái gǔ yǐ biǎn zhōu kuài gé pán huán , kàn yī dào chéng jiāng , luò mù qiān shān 。

自山谷留题,坡仙阁笔,我试凭阑。

zì shān gǔ liú tí , pō xiān gé bǐ , wǒ shì píng lán 。

问今古诗人往还,比盟鸥几个能闲?天地中间,物我无干,只除是美酒佳人,意颇相关。

wèn jīn gǔ shī rén wǎng hái , bǐ méng ōu jǐ gè néng xián ? tiān dì zhōng jiān , wù wǒ wú gàn , zhǐ chú shì měi jiǔ jiā rén , yì pǒ xiāng guān 。

知音问芳筵歌者何人?便折简相招,恣意开樽。

zhī yīn wèn fāng yán gē zhě hé rén ? biàn zhé jiǎn xiāng zhāo , zì yì kāi zūn 。

细切清风,薄批明月,何必云云。

xì qiè qīng fēng , báo pī míng yuè , hé bì yún yún 。

是久厌黄齑菜根,要听他白雪阳春。

shì jiǔ yàn huáng jī cài gēn , yào tīng tā bái xuě yáng chūn 。

翠袖殷勤,雪霁梅开,正好论文。

cuì xiù yīn qín , xuě jì méi kāi , zhèng hǎo lùn wén 。

元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.

什么是元曲?

元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.

随机推荐:
版权所有:ADMINUN.COM powered by adminun网页工具 备案号:苏ICP备15043547号-2