采药童,乘鸾客,怨感刘郎下天台。
cǎi yào tóng , chéng luán kè , yuàn gǎn liú láng xià tiān tái 。
春风再到人何在?桃花又不见开。
chūn fēng zài dào rén hé zài ? táo huā yòu bù jiàn kāi 。
命薄的穷秀才,谁教你回去来!紫芝路雁北飞,人北望,抛闪煞明妃也汉君王。
mìng báo de qióng xiù cái , shéi jiào nǐ huí qù lái ! zǐ zhī lù yàn běi fēi , rén běi wàng , pāo shǎn shā míng fēi yě hàn jūn wáng 。
小单于把盏呀剌剌唱。
xiǎo dān yú bǎ zhǎn ya lá lá chàng 。
青草畔有收酪牛,黑河边有扇尾羊,他只是思故乡。
qīng cǎo pàn yǒu shōu lào niú , hēi hé biān yǒu shàn wěi yáng , tā zhǐ shì sī gù xiāng 。
浔阳江送客时,秋江冷,商女琵琶断肠声。
xún yáng jiāng sòng kè shí , qiū jiāng lěng , shāng nǚ pí pá duàn cháng shēng 。
可知道司马和愁听。
kě zhī dào sī mǎ hé chóu tīng 。
月又明,酒又醒,客乍醒。
yuè yòu míng , jiǔ yòu xǐng , kè zhà xǐng 。
马嵬坡睡海棠,春将晚,恨不得明皇掌中看。
mǎ wéi pō shuì hǎi táng , chūn jiāng wǎn , hèn bù dé míng huáng zhǎng zhōng kàn 。
《霓裳》便是中原患。
《 ní shang 》 biàn shì zhōng yuán huàn 。
不因这玉环,引起那禄山,怎知蜀道难!凤凰坡百尺台,堆黄壤,弄玉吹箫送萧郎。
bù yīn zhè yù huán , yǐn qǐ nà lù shān , zěn zhī shǔ dào nán ! fèng huáng pō bǎi chǐ tái , duī huáng rǎng , nòng yù chuī xiāo sòng xiāo láng 。
送萧郎共上青霄上。
sòng xiāo láng gòng shàng qīng xiāo shàng 。
到如今国已亡,想当初事可伤,再几时有凤凰?蓝桥驿玉杵闲,玄霜尽,何敢蓝桥望行云?裴航自有神仙分。
dào rú jīn guó yǐ wáng , xiǎng dāng chū shì kě shāng , zài jǐ shí yǒu fèng huáng ? lán qiáo yì yù chǔ xián , xuán shuāng jǐn , hé gǎn lán qiáo wàng xíng yún ? péi háng zì yǒu shén xiān fēn 。
原是个窃玉人,做了个赏月人,成就了折桂人。
yuán shì gè qiè yù rén , zuò le gè shǎng yuè rén , chéng jiù le zhé guì rén 。
洞庭湖画不成,西施女,他本倾城却倾吴。
dòng tíng hú huà bù chéng , xī shī nǚ , tā běn qīng chéng què qīng wú 。
高哉范蠡乘舟去。
gāo zāi fàn lí chéng zhōu qù 。
那里是泛五湖?若纶竿不钓鱼,便索他学楚大夫。
nà lǐ shì fàn wǔ hú ? ruò lún gān bù diào yú , biàn suǒ tā xué chǔ dà fū 。
临邛市美貌才,名家子,自驾着个私奔坐车儿。
lín qióng shì měi mào cái , míng jiā zǐ , zì jià zhe gè sī bēn zuò chē ér 。
汉相如便做文章士。
hàn xiāng rú biàn zuò wén zhāng shì 。
爱他那一操儿琴,共他那两句儿诗,也有改嫁时。
ài tā nà yī cāo ér qín , gòng tā nà liǎng jù ér shī , yě yǒu gǎi jià shí 。
巫山庙暮雨迎,朝云送,暮雨朝云去无踪。
wū shān miào mù yǔ yíng , cháo yún sòng , mù yǔ cháo yún qù wú zōng 。
襄王谩说阳台梦。
xiāng wáng mán shuō yáng tái mèng 。
云来也是空,雨来也是空,怎捱十二峰。
yún lái yě shì kōng , yǔ lái yě shì kōng , zěn ái shí èr fēng 。
海神庙彩扇歌,青楼饮,自是知音惜知音。
hǎi shén miào cǎi shàn gē , qīng lóu yǐn , zì shì zhī yīn xī zhī yīn 。
桂英你怨王魁甚?但见一个傅粉郎,早救了买笑金,知他是谁负心?。
guì yīng nǐ yuàn wáng kuí shén ? dàn jiàn yī gè fù fěn láng , zǎo jiù le mǎi xiào jīn , zhī tā shì shéi fù xīn ?。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: