罢罢耍耍,茫茫世界尽宽大。
bà bà shuǎ shuǎ , máng máng shì jiè jǐn kuān dà 。
五斗米折不得彭泽腰,一碗饭受不得淮阴跨。
wǔ dòu mǐ zhé bù dé péng zé yāo , yī wǎn fàn shòu bù dé huái yīn kuà 。
种几亩邵平瓜,卜几文君平卦。
zhǒng jǐ mǔ shào píng guā , bo jǐ wén jūn píng guà 。
哈哈,快活煞!心窝里无牵挂,耳跟厢没嘈杂。
hā hā , kuài huó shā ! xīn wō lǐ wú qiān guà , ěr gēn xiāng méi cáo zá 。
哈哈,世上人劳劳堪讶!你看那秦代长城替别人打,汉朝陵寝被偷儿挖。
hā hā , shì shàng rén láo láo kān yà ! nǐ kàn nà qín dài zhǎng chéng tì bié rén dǎ , hàn cháo líng qǐn bèi tōu ér wā 。
魏时铜雀台,到如今无片瓦。
wèi shí tóng què tái , dào rú jīn wú piàn wǎ 。
哈哈,名利场最兜搭!班定远玉门关,枉白了青丝发。
hā hā , míng lì chǎng zuì dōu dā ! bān dìng yuǎn yù mén guān , wǎng bái le qīng sī fā 。
马新息铜柱标,抵不得明珠价。
mǎ xīn xī tóng zhù biāo , dǐ bù dé míng zhū jià 。
哈哈,却更有几般堪讶!动不动说甚么玉堂金马,虚费了文园笔札。
hā hā , què gèng yǒu jǐ bān kān yà ! dòng bù dòng shuō shén me yù táng jīn mǎ , xū fèi le wén yuán bǐ zhá 。
只恐怕渴死了汉相如,空落下文君再寡。
zhǐ kǒng pà kě sǐ le hàn xiāng rú , kōng luò xià wén jūn zài guǎ 。
哈哈,到头来都是假!总饶你事业伊周,文章董贾,少不得北邙山下。
hā hā , dào tóu lái dōu shì jiǎ ! zǒng ráo nǐ shì yè yī zhōu , wén zhāng dǒng jiǎ , shǎo bù dé běi máng shān xià 。
哈哈,俺归去也呀!身不关陶唐禹夏,梦不想谋王定霸。
hā hā , ǎn guī qù yě ya ! shēn bù guān táo táng yǔ xià , mèng bù xiǎng móu wáng dìng bà 。
容膝的是竹椽茅檐,点景的是琴棋书画,忘机的是鸥鱼凫鸭。
róng xī de shì zhú chuán máo yán , diǎn jǐng de shì qín qí shū huà , wàng jī de shì ōu yú fú yā 。
更有那橘柚园遮周匝,兰地平坡凸凹。
gèng yǒu nà jú yòu yuán zhē zhōu zā , lán dì píng pō tū āo 。
俺可也不痴又不呆,不聋又不哑。
ǎn kě yě bù chī yòu bù dāi , bù lóng yòu bù yǎ 。
谁肯把韶光来虚那?哈哈,俺归去也呀!从负郭问桑麻,遇邻翁数花甲。
shéi kěn bǎ sháo guāng lái xū nà ? hā hā , ǎn guī qù yě ya ! cóng fù guō wèn sāng má , yù lín wēng shù huā jiǎ 。
铁笛儿在牛角上挂,酒瓢儿在渔竿上插,诗囊儿在驴背上跨。
tiě dí ér zài niú jiǎo shàng guà , jiǔ piáo ér zài yú gān shàng chā , shī náng ér zài lǘ bèi shàng kuà 。
眼底事抛却了万万千千,杯中物直饮到七七八八。
yǎn dǐ shì pāo què le wàn wàn qiān qiān , bēi zhōng wù zhí yǐn dào qī qī bā bā 。
欢百岁谁似咱?哈哈,要罢便罢!分付与风月烟霞,准备着归家来耍耍。
huān bǎi suì shéi shì zán ? hā hā , yào bà biàn bà ! fēn fù yǔ fēng yuè yān xiá , zhǔn bèi zhe guī jiā lái shuǎ shuǎ 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: