山林钟鼎未谋身,不觉生秋鬓。
shān lín zhōng dǐng wèi móu shēn , bù jué shēng qiū bìn 。
汉水秦关古今恨,谩劳神,何须斗大黄金印。
hàn shuǐ qín guān gǔ jīn hèn , mán láo shén , hé xū dòu dà huáng jīn yìn 。
渔樵近邻,田园随分,甘作武陵人。
yú qiáo jìn lín , tián yuán suí fēn , gān zuò wǔ líng rén 。
东邻西舍酒频沽,拄杖穿花去。
dōng lín xī shě jiǔ pín gū , zhǔ zhàng chuān huā qù 。
长笑功名草头露,且狂疏,醉如刘阮犹迟暮。
zhǎng xiào gōng míng cǎo tóu lù , qiě kuáng shū , zuì rú liú ruǎn yóu chí mù 。
鸡翁问余,鹿门深处,真作野人居。
jī wēng wèn yú , lù mén shēn chù , zhēn zuò yě rén jū 。
宴席桃花扇底楚天秋,恰恰莺声溜。
yàn xí táo huā shàn dǐ chǔ tiān qiū , qià qià yīng shēng liū 。
络臂珍珠翠罗袖,捧金瓯,纤纤十指春葱瘦。
luò bì zhēn zhū cuì luó xiù , pěng jīn ōu , xiān xiān shí zhǐ chūn cōng shòu 。
移花旁酒,张灯如昼,重酌更风流。
yí huā páng jiǔ , zhāng dēng rú zhòu , zhòng zhuó gèng fēng liú 。
指甲桃腮轻托玉纤微,有恨弹珠泪。
zhǐ jiǎ táo sāi qīng tuō yù xiān wēi , yǒu hèn dàn zhū lèi 。
曾整金钗动春意,数归期,等闲掐损阑干翠。
zēng zhěng jīn chāi dòng chūn yì , shù guī qī , děng xián qiā sǔn lán gàn cuì 。
拈花露湿,剖橙香腻,宜捧紫霞杯。
niān huā lù shī , pōu chéng xiāng nì , yí pěng zǐ xiá bēi 。
春情深沉院落牡丹残,懒揭珠帘看,青杏园林管弦散。
chūn qíng shēn chén yuàn luò mǔ dān cán , lǎn jiē zhū lián kàn , qīng xìng yuán lín guǎn xián sàn 。
翠阴间,数声黄鸟伤春叹。
cuì yīn jiān , shù shēng huáng niǎo shāng chūn tàn 。
离怀未安,相思不惯,独倚小阑干。
lí huái wèi ān , xiāng sī bù guàn , dú yǐ xiǎo lán gàn 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: