山神庙裴度还带・小梁州-关汉卿

元曲名称:

借问你个老妪缘由,女艳娇,你因甚事细说根苗。

jiè wèn nǐ gè lǎo yù yuán yóu , nǚ yàn jiāo , nǐ yīn shén shì xì shuō gēn miáo 。

(云)你有甚么冤枉,在此觅死?你从头至尾说一遍咱。

( yún ) nǐ yǒu shén me yuān wǎng , zài cǐ mì sǐ ? nǐ cóng tóu zhì wěi shuō yī biàn zán 。

(旦儿云)我看来这个人必是个儒人秀士。

( dàn ér yún ) wǒ kàn lái zhè gè rén bì shì gè rú rén xiù shì 。

哥哥不嫌絮烦,听妾从头至尾说一遍咱。

gē gē bù xián xù fán , tīng qiè cóng tóu zhì wěi shuō yī biàn zán 。

妾身乃洛阳韩太守的女孩儿,这个是我母亲,嫡亲的三口儿家属。

qiè shēn nǎi luò yáng hán tài shǒu de nǚ hái ér , zhè gè shì wǒ mǔ qīn , dí qīn de sān kǒu ér jiā shǔ 。

父亲在此为理,与人秋毫无犯。

fù qīn zài cǐ wèi lǐ , yǔ rén qiū háo wú fàn 。

为因上司差傅彬来河南点检钱粮,傅彬到此洛阳。

wèi yīn shàng sī chà fù bīn lái hé nán diǎn jiǎn qián liáng , fù bīn dào cǐ luò yáng 。

问我父要上马钱下马钱,我父不肯与他;后来傅彬为侵使过官钱,追赃赔纳,不想傅彬贼子怀挟前仇,指下家父三千贯赃。

wèn wǒ fù yào shàng mǎ qián xià mǎ qián , wǒ fù bù kěn yǔ tā ; hòu lái fù bīn wèi qīn shǐ guò guān qián , zhuī zāng péi nà , bù xiǎng fù bīn zéi zǐ huái xié qián chóu , zhǐ xià jiā fù sān qiān guàn zāng 。

奏闻行移至本府,提下家父,下于缧绁,赔赃三千贯。

zòu wén xíng yí zhì běn fǔ , tí xià jiā fù , xià yú léi xiè , péi zāng sān qiān guàn 。

事以不明,难为伸诉;下情不能上达,何须分辩!不能越朝廷法例,舒心赔纳。

shì yǐ bù míng , nán wèi shēn sù ; xià qíng bù néng shàng dá , hé xū fēn biàn ! bù néng yuè cháo tíng fǎ lì , shū xīn péi nà 。

家中收拾止勾送饭日用而已。

jiā zhōng shōu shí zhǐ gōu sòng fàn rì yòng ér yǐ 。

父母面上亲戚处助一千贯。

fù mǔ miàn shàng qīn qī chù zhù yī qiān guàn 。

父母止生妾身一个,因父祖名家,老母家训,教妾读书吟诗写字。

fù mǔ zhǐ shēng qiè shēn yī gè , yīn fù zǔ míng jiā , lǎo mǔ jiā xùn , jiào qiè dú shū yín shī xiě zì 。

在城里外,妾身怀羞搠笔题诗救父难,得市户乡民恻隐,一则为父清廉,二则因妾孝道,半年中抄化了一千贯。

zài chéng lǐ wài , qiè shēn huái xiū shuò bǐ tí shī jiù fù nán , dé shì hù xiāng mín cè yǐn , yī zé wèi fù qīng lián , èr zé yīn qiè xiào dào , bàn nián zhōng chāo huà le yī qiān guàn 。

陆续纳入官,前后二千贯。

lù xù nà rù guān , qián hòu èr qiān guàn 。

尚有一千贯未完,父亲未能脱禁。

shàng yǒu yī qiān guàn wèi wán , fù qīn wèi néng tuō jìn 。

则见一日城市中有人对妾言说:"小姐,这城中关厢里外,人事上也絮繁了。

zé jiàn yī rì chéng shì zhōng yǒu rén duì qiè yán shuō :" xiǎo jiě , zhè chéng zhōng guān xiāng lǐ wài , rén shì shàng yě xù fán le 。

近日朝廷差一公子,来此歇马,今日说往城东去,有人见在邮亭赏雪饮酒哩,若到那里,一则提笔卖诗,二则诉父冤枉,但得些滋润,勾你赔赃也。

jìn rì cháo tíng chà yī gōng zǐ , lái cǐ xiē mǎ , jīn rì shuō wǎng chéng dōng qù , yǒu rén jiàn zài yóu tíng shǎng xuě yǐn jiǔ lī , ruò dào nà lǐ , yī zé tí bǐ mài shī , èr zé sù fù yuān wǎng , dàn dé xiē zī rùn , gōu nǐ péi zāng yě 。

"听的说罢急走出城,来至邮亭,正见公子赏雪饮酒。

" tīng de shuō bà jí zǒu chū chéng , lái zhì yóu tíng , zhèng jiàn gōng zǐ shǎng xuě yǐn jiǔ 。

见妾,问其缘故;妾将前事尽诉其情,公子甚是怜念。

jiàn qiè , wèn qí yuán gù ; qiè jiāng qián shì jǐn sù qí qíng , gōng zǐ shén shì lián niàn 。

又命妾题诗,妾随做诗数首。

yòu mìng qiè tí shī , qiè suí zuò shī shù shǒu 。

公子甚喜,就赐腰间玉带一条,价值千金,与妾身救父脱禁。

gōng zǐ shén xǐ , jiù cì yāo jiān yù dài yī tiáo , jià zhí qiān jīn , yǔ qiè shēn jiù fù tuō jìn 。

妾欲要回城中,到此半路风紧雪大,妾在此庙中歇脚避雪,不觉身体困倦,在此歇息,我将玉带放在藁荐下。

qiè yù yào huí chéng zhōng , dào cǐ bàn lù fēng jǐn xuě dà , qiè zài cǐ miào zhōng xiē jiǎo bì xuě , bù jué shēn tǐ kùn juàn , zài cǐ xiē xī , wǒ jiāng yù dài fàng zài gǎo jiàn xià 。

猛然省来,诚恐天晚母亲在家悬望,妾身慌走出庙来。

měng rán shěng lái , chéng kǒng tiān wǎn mǔ qīn zài jiā xuán wàng , qiè shēn huāng zǒu chū miào lái 。

又怕关了城门,紧走到家中。

yòu pà guān le chéng mén , jǐn zǒu dào jiā zhōng 。

老母问其缘故,忽然想起玉带来,急要来取,城门已闭。

lǎo mǔ wèn qí yuán gù , hū rán xiǎng qǐ yù dài lái , jí yào lái qǔ , chéng mén yǐ bì 。

俺娘女二人一夜不曾睡,今日早挨门出来,入的庙门来寻,谁想不见了玉带!则觑着这条玉带救父脱禁;我既不能救父,又不能尽孝,我因此寻自尽。

ǎn niáng nǚ èr rén yī yè bù zēng shuì , jīn rì zǎo āi mén chū lái , rù de miào mén lái xún , shéi xiǎng bù jiàn le yù dài ! zé qù zhe zhè tiáo yù dài jiù fù tuō jìn ; wǒ jì bù néng jiù fù , yòu bù néng jǐn xiào , wǒ yīn cǐ xún zì jǐn 。

(夫人云)哥哥,我则觑着这个孩儿,他寻自尽,夫主又不能出禁,要我身何用?我也寻个自尽,也是俺出于无奈也!(正末云)好可怜人也!(唱)为尊君冤枉坐囚牢,卖诗呵把父母恩临报。

( fū rén yún ) gē gē , wǒ zé qù zhe zhè gè hái ér , tā xún zì jǐn , fū zhǔ yòu bù néng chū jìn , yào wǒ shēn hé yòng ? wǒ yě xún gè zì jǐn , yě shì ǎn chū yú wú nài yě !( zhèng mò yún ) hǎo kě lián rén yě !( chàng ) wèi zūn jūn yuān wǎng zuò qiú láo , mài shī hē bǎ fù mǔ ēn lín bào 。

小姐也,你可甚么家富小儿娇!。

xiǎo jiě yě , nǐ kě shén me jiā fù xiǎo ér jiāo !。

元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.

什么是元曲?

元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.

随机推荐:
版权所有:ADMINUN.COM powered by adminun网页工具 备案号:苏ICP备15043547号-2