懒云窝,石床苔翠暖相和。
lǎn yún wō , shí chuáng tái cuì nuǎn xiāng hé 。
不施霖雨为良佐,遁迹岩阿。
bù shī lín yǔ wèi liáng zuǒ , dùn jì yán ā 。
林泉梦引台,风月诗分破,富贵沾讠宛。
lín quán mèng yǐn tái , fēng yuè shī fēn pò , fù guì zhān yán wǎn 。
歌残楚些,闲损巫娥。
gē cán chǔ xiē , xián sǔn wū é 。
懒云窝,云边日月尽如梭。
lǎn yún wō , yún biān rì yuè jǐn rú suō 。
槐根梦觉兴亡破,依旧南柯。
huái gēn mèng jué xīng wáng pò , yī jiù nán kē 。
休听宁戚歌,学会陈抟卧,不管伯夷饿。
xiū tīng níng qī gē , xué huì chén tuán wò , bù guǎn bó yí è 。
无何浩饮,浩饮无何。
wú hé hào yǐn , hào yǐn wú hé 。
懒云窝,静看松影挂长萝。
lǎn yún wō , jìng kàn sōng yǐng guà zhǎng luó 。
半间僧舍平分破,尘虑消磨。
bàn jiān sēng shě píng fēn pò , chén lǜ xiāo mó 。
听不厌隐士歌,梦不喜高轩过,聘不起东山卧。
tīng bù yàn yǐn shì gē , mèng bù xǐ gāo xuān guò , pìn bù qǐ dōng shān wò 。
疏慵在我,奔竞从他。
shū yōng zài wǒ , bēn jìng cóng tā 。
懒云窝,懒云窝里避风波。
lǎn yún wō , lǎn yún wō lǐ bì fēng bō 。
无荣无辱无灾祸,尽我婆娑。
wú róng wú rǔ wú zāi huò , jǐn wǒ pó suō 。
闲讴乐道歌,打会清闲坐,放浪形骸卧。
xián ōu lè dào gē , dǎ huì qīng xián zuò , fàng làng xíng hái wò 。
人多笑我,我笑人多。
rén duō xiào wǒ , wǒ xiào rén duō 。
懒云窝,云窝客至欲如何?懒云窝里和云卧,打会磨跎。
lǎn yún wō , yún wō kè zhì yù rú hé ? lǎn yún wō lǐ hé yún wò , dǎ huì mó tuó 。
想人生待怎么,贵比我争些大,富比我争些个。
xiǎng rén shēng dài zěn me , guì bǐ wǒ zhēng xiē dà , fù bǐ wǒ zhēng xiē gè 。
呵呵笑我,我笑呵呵。
hē hē xiào wǒ , wǒ xiào hē hē 。
懒神仙,懒窝中打坐几多年。
lǎn shén xiān , lǎn wō zhōng dǎ zuò jǐ duō nián 。
梦魂不到青云殿,酒兴诗颠。
mèng hún bù dào qīng yún diàn , jiǔ xīng shī diān 。
轻便如宰相权,冷淡如名贤传,自在如彭泽县。
qīng biàn rú zǎi xiāng quán , lěng dàn rú míng xián chuán , zì zài rú péng zé xiàn 。
苍天负我,我负苍天。
cāng tiān fù wǒ , wǒ fù cāng tiān 。
登凤凰台凤凰台,金龙玉虎帝王宅,猿鹤只欠山人债,千古兴怀。
dēng fèng huáng tái fèng huáng tái , jīn lóng yù hǔ dì wáng zhái , yuán hè zhǐ qiàn shān rén zhài , qiān gǔ xīng huái 。
梧桐枯凤不来,风雷死龙何在?林泉老猿休怪。
wú tóng kū fèng bù lái , fēng léi sǐ lóng hé zài ? lín quán lǎo yuán xiū guài 。
锁魂楚甸,洗恨秦淮。
suǒ hún chǔ diān , xǐ hèn qín huái 。
登江山第一楼拍阑干,雾花吹鬓海风寒。
dēng jiāng shān dì yī lóu pāi lán gàn , wù huā chuī bìn hǎi fēng hán 。
浩歌惊得浮云散,细数青山。
hào gē jīng dé fú yún sàn , xì shù qīng shān 。
指蓬莱一望间,纱巾岸。
zhǐ péng lái yī wàng jiān , shā jīn àn 。
鹤背骑来惯,举头长啸,直上天坛。
hè bèi qí lái guàn , jǔ tóu zhǎng xiào , zhí shàng tiān tán 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: