清明时候,才子佳人醉玉楼。
qīng míng shí hòu , cái zǐ jiā rén zuì yù lóu 。
纷纷花柳,飘飘襟袖。
fēn fēn huā liǔ , piāo piāo jīn xiù 。
行歌载酒,花老人依旧。
xíng gē zài jiǔ , huā lǎo rén yī jiù 。
西湖烟岸,莲荡风生六月寒。
xī hú yān àn , lián dàng fēng shēng liù yuè hán 。
邻船歌板,诗囊文翰。
lín chuán gē bǎn , shī náng wén hàn 。
醉余兴阑,悲有限欢无限。
zuì yú xīng lán , bēi yǒu xiàn huān wú xiàn 。
江湖豪迈,为惜黄花归去来。
jiāng hú háo mài , wèi xī huáng huā guī qù lái 。
名无言责,身无俗债。
míng wú yán zé , shēn wú sú zhài 。
任家私匾窄,但醉里乾坤大。
rèn jiā sī biǎn zhǎi , dàn zuì lǐ qián kūn dà 。
冲寒乘骑,信步孤山为访梅。
chōng hán chéng qí , xìn bù gū shān wèi fǎng méi 。
溪桥流水,云林斜日。
xī qiáo liú shuǐ , yún lín xié rì 。
三花五蕊,漏泄了春消息。
sān huā wǔ ruǐ , lòu xiè le chūn xiāo xī 。
两叶眉头,怎锁相思万种愁?从他别后,无心挑绣。
liǎng yè méi tóu , zěn suǒ xiāng sī wàn zhǒng chóu ? cóng tā bié hòu , wú xīn tiāo xiù 。
这般证候,天知道和天瘦!从他别后,满眼风光总是愁。
zhè bān zhèng hòu , tiān zhī dào hé tiān shòu ! cóng tā bié hòu , mǎn yǎn fēng guāng zǒng shì chóu 。
实心儿有,须索禁受。
shí xīn ér yǒu , xū suǒ jìn shòu 。
为他些证候,迤逗的人来瘦。
wèi tā xiē zhèng hòu , yí dòu de rén lái shòu 。
牵肠割肚,一自别来信也无。
qiān cháng gē dù , yī zì bié lái xìn yě wú 。
多情何处?教人思虑。
duō qíng hé chù ? jiào rén sī lǜ 。
凭栏伫目,空望断遥天暮。
píng lán zhù mù , kōng wàng duàn yáo tiān mù 。
东墙花月,好景良宵恁记者。
dōng qiáng huā yuè , hǎo jǐng liáng xiāo nèn jì zhě 。
低低的说,来时节,明日早些,不志诚随灯灭。
dī dī de shuō , lái shí jié , míng rì zǎo xiē , bù zhì chéng suí dēng miè 。
声说不的,满腹离愁诉与谁!负心天识,酩子里输了身起。
shēng shuō bù de , mǎn fù lí chóu sù yǔ shéi ! fù xīn tiān shí , mǐng zǐ lǐ shū le shēn qǐ 。
呆才好看,自做得不出气。
dāi cái hǎo kàn , zì zuò dé bù chū qì 。
言盟说誓,岂信闲人讲是非?忘餐失寐,形骸憔悴。
yán méng shuō shì , qǐ xìn xián rén jiǎng shì fēi ? wàng cān shī mèi , xíng hái qiáo cuì 。
猛然间想起,落得声长吁气。
měng rán jiān xiǎng qǐ , luò dé shēng zhǎng xū qì 。
佳人薄命,懊恼东君忒世情。
jiā rén báo mìng , ào nǎo dōng jūn tè shì qíng 。
风流心性,愁成病。
fēng liú xīn xìng , chóu chéng bìng 。
知他是怎生?不住口提名姓。
zhī tā shì zěn shēng ? bù zhù kǒu tí míng xìng 。
题情堪描堪画,鬓绾乌鸦脸衬霞。
tí qíng kān miáo kān huà , bìn wǎn wū yā liǎn chèn xiá 。
灯儿直下,揪住了么。
dēng ér zhí xià , jiū zhù le me 。
可喜的我儿,说一句真实话。
kě xǐ de wǒ ér , shuō yī jù zhēn shí huà 。
因咱闲暇,有个人儿来到家。
yīn zán xián xiá , yǒu gè rén ér lái dào jiā 。
帘儿直下,偷睛抹。
lián ér zhí xià , tōu jīng mǒ 。
牵情的我儿,先打换香罗帕。
qiān qíng de wǒ ér , xiān dǎ huàn xiāng luó pà 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: