竹风过雨新香,锦瑟朱弦,乱错宫商。
zhú fēng guò yǔ xīn xiāng , jǐn sè zhū xián , luàn cuò gōng shāng 。
樵管惊秋,渔歌唱晚,淡月疏篁。
qiáo guǎn jīng qiū , yú gē chàng wǎn , dàn yuè shū huáng 。
准备了今宵乐章,怎行云不住高唐?目外秋江,意外风光,环佩空归,分付下凄凉。
zhǔn bèi le jīn xiāo lè zhāng , zěn xíng yún bù zhù gāo táng ? mù wài qiū jiāng , yì wài fēng guāng , huán pèi kōng guī , fēn fù xià qī liáng 。
相逢忘却余咱,梦隔行云,尽好诗夸。
xiāng féng wàng què yú zán , mèng gé xíng yún , jǐn hǎo shī kuā 。
江上人归,宫中粉淡,明月无涯。
jiāng shàng rén guī , gōng zhōng fěn dàn , míng yuè wú yá 。
从别却西湖酒家,遇逋翁便属仙葩。
cóng bié què xī hú jiǔ jiā , yù bū wēng biàn shǔ xiān pā 。
袜重霜华,春色交加,夜半相思,香透窗纱。
wà zhòng shuāng huá , chūn sè jiāo jiā , yè bàn xiāng sī , xiāng tòu chuāng shā 。
问胸中谁有西湖?算诗酒东坡,清淡林逋。
wèn xiōng zhōng shéi yǒu xī hú ? suàn shī jiǔ dōng pō , qīng dàn lín bū 。
月枕冰痕,露凝荷泪,梦断云裾。
yuè zhěn bīng hén , lù níng hé lèi , mèng duàn yún jū 。
桂子冷香仍月古,是嫦娥厌倦妆梳。
guì zǐ lěng xiāng réng yuè gǔ , shì cháng é yàn juàn zhuāng shū 。
春景扶疏,秋色模糊,若比西施,西子何如?凌波晚步晴烟,太华云高,天外无天。
chūn jǐng fú shū , qiū sè mó hú , ruò bǐ xī shī , xī zǐ hé rú ? líng bō wǎn bù qíng yān , tài huá yún gāo , tiān wài wú tiān 。
翠羽摇风,寒珠泣露,总解留连。
cuì yǔ yáo fēng , hán zhū qì lù , zǒng jiě liú lián 。
明月冷亭亭玉莲,荡轻香散满湖船。
míng yuè lěng tíng tíng yù lián , dàng qīng xiāng sàn mǎn hú chuán 。
人已如仙,花正堪怜,酒满金樽,诗满鸾笺。
rén yǐ rú xiān , huā zhèng kān lián , jiǔ mǎn jīn zūn , shī mǎn luán jiān 。
送春问东君何处天涯?落日啼鹃,流水桃花。
sòng chūn wèn dōng jūn hé chù tiān yá ? luò rì tí juān , liú shuǐ táo huā 。
淡淡遥山,萋萋芳草,隐隐残霞。
dàn dàn yáo shān , qī qī fāng cǎo , yǐn yǐn cán xiá 。
随柳絮吹归那答?趁游丝惹在谁家?倦理琵琶,人倚秋千,月照窗纱。
suí liǔ xù chuī guī nà dá ? chèn yóu sī rě zài shéi jiā ? juàn lǐ pí pá , rén yǐ qiū qiān , yuè zhào chuāng shā 。
赠曹绣莲薰吹吹醒横塘,一派波光,掩映红妆。
zèng cáo xiù lián xūn chuī chuī xǐng héng táng , yī pài bō guāng , yǎn yìng hóng zhuāng 。
娇态盈盈,香风冉冉,翠盖昂昂。
jiāo tài yíng yíng , xiāng fēng rǎn rǎn , cuì gài áng áng 。
一任游人竞赏,尽教鸥鹭埋藏。
yī rèn yóu rén jìng shǎng , jǐn jiào ōu lù mái cáng 。
世态炎凉,只恐秋凉,冷落空房。
shì tài yán liáng , zhǐ kǒng qiū liáng , lěng luò kōng fáng 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: