畅幽哉,春风无处不楼台。
chàng yōu zāi , chūn fēng wú chù bù lóu tái 。
一时怀抱俱无奈,总对天开。
yī shí huái bào jù wú nài , zǒng duì tiān kāi 。
就渊明归去来,怕鹤怨山禽怪,问甚功名在?酸斋是我,我是酸斋。
jiù yuān míng guī qù lái , pà hè yuàn shān qín guài , wèn shén gōng míng zài ? suān zhāi shì wǒ , wǒ shì suān zhāi 。
楚怀王,忠臣跳入汨罗江。
chǔ huái wáng , zhōng chén tiào rù mì luó jiāng 。
《离骚》读罢空惆怅,日月同光。
《 lí sāo 》 dú bà kōng chóu chàng , rì yuè tóng guāng 。
伤心来笑一场,笑你个三闾强,为甚不身心放?沧浪污你,你污沧浪。
shāng xīn lái xiào yī chǎng , xiào nǐ gè sān lǘ qiáng , wèi shén bù shēn xīn fàng ? cāng làng wū nǐ , nǐ wū cāng làng 。
觉来评,求名求利不多争。
jué lái píng , qiú míng qiú lì bù duō zhēng 。
西风吹起山林兴,便了余生。
xī fēng chuī qǐ shān lín xīng , biàn le yú shēng 。
白云边创草亭,便留下寻芳径,消日月存天性。
bái yún biān chuàng cǎo tíng , biàn liú xià xún fāng jìng , xiāo rì yuè cún tiān xìng 。
功名戏我,我戏功名。
gōng míng xì wǒ , wǒ xì gōng míng 。
怕西风,晚来吹上广寒宫。
pà xī fēng , wǎn lái chuī shàng guǎng hán gōng 。
玉台不放香奁梦,正要情浓。
yù tái bù fàng xiāng lián mèng , zhèng yào qíng nóng 。
此时心造物同,听甚《霓裳》弄,酒后黄鹤送。
cǐ shí xīn zào wù tóng , tīng shén 《 ní shang 》 nòng , jiǔ hòu huáng hè sòng 。
山翁醉我,我醉山翁。
shān wēng zuì wǒ , wǒ zuì shān wēng 。
怕相逢,怕相逢歌罢酒樽空。
pà xiāng féng , pà xiāng féng gē bà jiǔ zūn kōng 。
醉归来纵有阳台梦,云雨元踪。
zuì guī lái zòng yǒu yáng tái mèng , yún yǔ yuán zōng 。
楼心月扇底风,情缘重,恨不似钗头凤。
lóu xīn yuè shàn dǐ fēng , qíng yuán zhòng , hèn bù shì chāi tóu fèng 。
东阳瘦损,羞对青铜。
dōng yáng shòu sǔn , xiū duì qīng tóng 。
怕秋来,怕秋来秋绪感秋怀。
pà qiū lái , pà qiū lái qiū xù gǎn qiū huái 。
扫空阶落叶西风外,独立苍苔。
sǎo kōng jiē luò yè xī fēng wài , dú lì cāng tái 。
看黄花谩自开,人安在?还不彻相思债。
kàn huáng huā mán zì kāi , rén ān zài ? hái bù chè xiāng sī zhài 。
朝云暮雨,都变了梦里阳台。
cháo yún mù yǔ , dōu biàn le mèng lǐ yáng tái 。
隔帘听,几番风送卖花声。
gé lián tīng , jǐ fān fēng sòng mài huā shēng 。
夜来微雨天阶净,小院闲庭。
yè lái wēi yǔ tiān jiē jìng , xiǎo yuàn xián tíng 。
轻寒翠袖生,穿芳径,十二阑干凭。
qīng hán cuì xiù shēng , chuān fāng jìng , shí èr lán gàn píng 。
杏花疏影,杨柳新晴。
xìng huā shū yǐng , yáng liǔ xīn qíng 。
数归期,绿苔墙划损短金篦。
shù guī qī , lǜ tái qiáng huà sǔn duǎn jīn bì 。
裙刀儿刻得阑干碎,都为别离。
qún dāo ér kè dé lán gàn suì , dōu wèi bié lí 。
西楼上雁过稀,无消息,空滴尽相思泪。
xī lóu shàng yàn guò xī , wú xiāo xī , kōng dī jǐn xiāng sī lèi 。
山长水远,何日回归?夜啼乌,柳枝和月翠扶疏。
shān zhǎng shuǐ yuǎn , hé rì huí guī ? yè tí wū , liǔ zhī hé yuè cuì fú shū 。
绣鞋香染莓苔路,搔首踟蹰。
xiù xié xiāng rǎn méi tái lù , sāo shǒu chí chú 。
灯残瘦影孤,花落流度度,春去佳期误。
dēng cán shòu yǐng gū , huā luò liú dù dù , chūn qù jiā qī wù 。
离鸾有恨,过雁无书。
lí luán yǒu hèn , guò yàn wú shū 。
和阿里西瑛懒云窝懒云窝,阳台谁与送巫娥?蟾光一任来穿破,遁迹由他。
hé ā lǐ xī yīng lǎn yún wō lǎn yún wō , yáng tái shéi yǔ sòng wū é ? chán guāng yī rèn lái chuān pò , dùn jì yóu tā 。
蔽一天星斗多,分半榻蒲团坐,尽万里鹏程挫。
bì yī tiān xīng dòu duō , fēn bàn tà pú tuán zuò , jǐn wàn lǐ péng chéng cuò 。
向烟霞笑傲,任世事蹉跎。
xiàng yān xiá xiào ào , rèn shì shì cuō tuó 。
套数。
tào shù 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: