海棠过雨绵狼藉,杨柳团烟青旖旎,梨化滴露珠零碎。
hǎi táng guò yǔ mián láng jí , yáng liǔ tuán yān qīng yǐ nǐ , lí huà dī lù zhū líng suì 。
春深也人未归,对东风满目伤悲。
chūn shēn yě rén wèi guī , duì dōng fēng mǎn mù shāng bēi 。
近绿窗蜂喧蝶闹,临宝镜鸾愁凤泣,隔珠帘燕语莺啼。
jìn lǜ chuāng fēng xuān dié nào , lín bǎo jìng luán chóu fèng qì , gé zhū lián yàn yǔ yīng tí 。
隔珠帘燕语莺啼,莺呖呖如诉凄凉。
gé zhū lián yàn yǔ yīng tí , yīng lì lì rú sù qī liáng 。
燕喃喃似说别离。
yàn nán nán shì shuō bié lí 。
香魂趁飞絮悠扬,薄命逐游丝飘荡,芳心随落日昏迷。
xiāng hún chèn fēi xù yōu yáng , báo mìng zhú yóu sī piāo dàng , fāng xīn suí luò rì hūn mí 。
三分病积渐里消磨了玉肌,一春愁积攒下压损了蛾眉。
sān fēn bìng jī jiàn lǐ xiāo mó le yù jī , yī chūn chóu jī zǎn xià yā sǔn le é méi 。
愁和病最苦禁持,靠银床倦眼乜斜,湿金衣清泪淋漓。
chóu hé bìng zuì kǔ jìn chí , kào yín chuáng juàn yǎn miē xié , shī jīn yī qīng lèi lín lí 。
夏闺情冰盘贮果水晶凉,石髓和茶玉液香,碧筒注饮葡萄酿。
xià guī qíng bīng pán zhù guǒ shuǐ jīng liáng , shí suǐ hé chá yù yè xiāng , bì tǒng zhù yǐn pú táo niàng 。
伤心也谁共赏,对良宵无限凄凉。
shāng xīn yě shéi gòng shǎng , duì liáng xiāo wú xiàn qī liáng 。
藕花风轻翻纱帐,杨柳月微笼绣窗,梧桐露响滴银床。
ǒu huā fēng qīng fān shā zhàng , yáng liǔ yuè wēi lóng xiù chuāng , wú tóng lù xiǎng dī yín chuáng 。
梧桐露响滴银床,脚步儿未离南轩,魂灵儿已到东墙。
wú tóng lù xiǎng dī yín chuáng , jiǎo bù ér wèi lí nán xuān , hún líng ér yǐ dào dōng qiáng 。
屏闲也翡翠蒙尘,簟冷也琉璃失色,枕空也琥珀无光。
píng xián yě fěi cuì méng chén , diàn lěng yě liú lí shī sè , zhěn kōng yě hǔ pò wú guāng 。
谁承望生折了连枝树上凤凰,不提防活刺了并头花底鸳鸯。
shéi chéng wàng shēng zhé le lián zhī shù shàng fèng huáng , bù tí fáng huó cì le bìng tóu huā dǐ yuān yāng 。
尽今生难舍难忘。
jǐn jīn shēng nán shě nán wàng 。
甜腻腻两字恩情,苦恹恹几样思量。
tián nì nì liǎng zì ēn qíng , kǔ yān yān jǐ yàng sī liàng 。
秋闺情绣帏冷落采绒球,珠箔空闲碧玉钩,罗衣宽褪泥金扣。
qiū guī qíng xiù wéi lěng luò cǎi róng qiú , zhū bó kōng xián bì yù gōu , luó yī kuān tuì ní jīn kòu 。
恹恹不下楼,对西凤总是离愁。
yān yān bù xià lóu , duì xī fèng zǒng shì lí chóu 。
孤鹜点白云天际,新雁过黄芦渡口,昏鸦啼红树墙头。
gū wù diǎn bái yún tiān jì , xīn yàn guò huáng lú dù kǒu , hūn yā tí hóng shù qiáng tóu 。
昏鸦啼红树墙头,透疏帘凉月纤纤,走空阶落叶飕飕。
hūn yā tí hóng shù qiáng tóu , tòu shū lián liáng yuè xiān xiān , zǒu kōng jiē luò yè sōu sōu 。
难支吾今夜寂寥,索准备经年憔悴。
nán zhī wú jīn yè jì liáo , suǒ zhǔn bèi jīng nián qiáo cuì 。
漫咨嗟往日风流,落下个玉镜台不成配偶,谅这个紫香囊怎做遗留?细评跋着甚来由,遥受的凤友鸾交,虚名儿燕侣莺俦。
màn zī jiē wǎng rì fēng liú , luò xià gè yù jìng tái bù chéng pèi ǒu , liàng zhè gè zǐ xiāng náng zěn zuò yí liú ? xì píng bá zhe shén lái yóu , yáo shòu de fèng yǒu luán jiāo , xū míng ér yàn lǚ yīng chóu 。
冬闺情鬓从别后甚蓬松,心自愁添越懵懂,肠于断处偏疼痛。
dōng guī qíng bìn cóng bié hòu shén péng sōng , xīn zì chóu tiān yuè měng dǒng , cháng yú duàn chù piān téng tòng 。
更难捱寒夜永,树梅花欢笑谁同。
gèng nán ái hán yè yǒng , shù méi huā huān xiào shéi tóng 。
黄串冷驼绒毡帐,绿酒干羊脂玉钟,青灯暗龟甲屏风。
huáng chuàn lěng tuó róng zhān zhàng , lǜ jiǔ gàn yáng zhī yù zhōng , qīng dēng àn guī jiǎ píng fēng 。
青灯暗龟甲屏风,痴着心拜月瞻星,擎着泪织锦题红。
qīng dēng àn guī jiǎ píng fēng , chī zhe xīn bài yuè zhān xīng , qíng zhe lèi zhī jǐn tí hóng 。
共何人踏雪骑驴,知那答看花驻马,落谁家攀桂乘龙。
gòng hé rén tà xuě qí lǘ , zhī nà dá kàn huā zhù mǎ , luò shéi jiā pān guì chéng lóng 。
平安信阻蓝桥风波汹汹,团圆梦隔巫山云雨重重。
píng ān xìn zǔ lán qiáo fēng bō xiōng xiōng , tuán yuán mèng gé wū shān yún yǔ zhòng zhòng 。
问归期两下朦胧,卦钱儿许待新春,灯花儿报道残冬。
wèn guī qī liǎng xià méng lóng , guà qián ér xǔ dài xīn chūn , dēng huā ér bào dào cán dōng 。
春闺即事病乜斜恰似醉乜斜,身瘦怯那堪影瘦怯,人薄劣何况情薄劣。
chūn guī jí shì bìng miē xié qià shì zuì miē xié , shēn shòu qiè nà kān yǐng shòu qiè , rén báo liè hé kuàng qíng báo liè 。
好姻缘成弃舍,对鸾台展转伤嗟。
hǎo yīn yuán chéng qì shě , duì luán tái zhǎn zhuǎn shāng jiē 。
鹤袖儿金松扣,凤头儿珠褪结,想人生最苦是离别。
hè xiù ér jīn sōng kòu , fèng tóu ér zhū tuì jié , xiǎng rén shēng zuì kǔ shì lí bié 。
想人生是最苦是离别,恶业缘难诉情词,闷根苗怎下锹撅。
xiǎng rén shēng shì zuì kǔ shì lí bié , è yè yuán nán sù qíng cí , mèn gēn miáo zěn xià qiāo juē 。
掩蓝桥白马波翻,烧袄庙金蛇火烈,暗巫山苍狗云遮。
yǎn lán qiáo bái mǎ bō fān , shāo ǎo miào jīn shé huǒ liè , àn wū shān cāng gǒu yún zhē 。
长吁气短吁气心胸哽噎,新啼痕旧啼痕衫袖重叠。
zhǎng xū qì duǎn xū qì xīn xiōng gěng yē , xīn tí hén jiù tí hén shān xiù zhòng dié 。
两般儿更是愁绝,敲窗雨惊觉鸳鸯,落花风吹散胡蝶。
liǎng bān ér gèng shì chóu jué , qiāo chuāng yǔ jīng jué yuān yāng , luò huā fēng chuī sàn hú dié 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: