我想那辞朝归去汉张良,早赚的个韩元帅一时身丧。
wǒ xiǎng nà cí cháo guī qù hàn zhāng liáng , zǎo zhuàn de gè hán yuán shuài yī shí shēn sàng 。
苦也波擎天白玉柱,痛也波架海紫金梁。
kǔ yě bō qíng tiān bái yù zhù , tòng yě bō jià hǎi zǐ jīn liáng 。
那些个展土开疆,生扭做歹勾当。
nà xiē gè zhǎn tǔ kāi jiāng , shēng niǔ zuò dǎi gōu dāng 。
(云)令人,报复去。
( yún ) lìng rén , bào fù qù 。
道有蒯彻在于门首。
dào yǒu kuǎi chè zài yú mén shǒu 。
(祗候报科,云)有蒯彻在于门首。
( zhī hòu bào kē , yún ) yǒu kuǎi chè zài yú mén shǒu 。
(萧相云)着他过来。
( xiāo xiāng yún ) zhe tā guò lái 。
(祗候云)着过去。
( zhī hòu yún ) zhe guò qù 。
(见科)(正末假意跳油镬科)(萧相云)住!住!住!蒯文通,你为何不言不语,便往油镬中跳去?这等不怕死那!(樊哙云)此人不可问他,若问呵必然要下说词也。
( jiàn kē )( zhèng mò jiǎ yì tiào yóu huò kē )( xiāo xiāng yún ) zhù ! zhù ! zhù ! kuǎi wén tōng , nǐ wèi hé bù yán bù yǔ , biàn wǎng yóu huò zhōng tiào qù ? zhè děng bù pà sǐ nà !( fán kuài yún ) cǐ rén bù kě wèn tā , ruò wèn hē bì rán yào xià shuō cí yě 。
(正末云)自如蒯彻有罪。
( zhèng mò yún ) zì rú kuǎi chè yǒu zuì 。
岂望生乎?(萧相云)当初韩信是你教唆他来?(正末云)是蒯彻教唆他来。
qǐ wàng shēng hū ?( xiāo xiāng yún ) dāng chū hán xìn shì nǐ jiào suō tā lái ?( zhèng mò yún ) shì kuǎi chè jiào suō tā lái 。
(萧相云)现有汉天子在上,你不肯辅佐,倒去顺那韩信。
( xiāo xiāng yún ) xiàn yǒu hàn tiān zǐ zài shàng , nǐ bù kěn fǔ zuǒ , dào qù shùn nà hán xìn 。
(正末云)丞相你岂不知。
( zhèng mò yún ) chéng xiāng nǐ qǐ bù zhī 。
桀犬吠尧,尧非不仁,犬固吠非其主也。
jié quǎn fèi yáo , yáo fēi bù rén , quǎn gù fèi fēi qí zhǔ yě 。
当那一日我蒯彻则知有韩信,不知有甚么汉天子。
dāng nà yī rì wǒ kuǎi chè zé zhī yǒu hán xìn , bù zhī yǒu shén me hàn tiān zǐ 。
吾受韩信衣食。
wú shòu hán xìn yī shí 。
岂不要知恩报恩乎?(萧相云)想韩信才定三齐,便请做假王以镇之。
qǐ bù yào zhī ēn bào ēn hū ?( xiāo xiāng yún ) xiǎng hán xìn cái dìng sān qí , biàn qǐng zuò jiǎ wáng yǐ zhèn zhī 。
这明明有反叛之意,理当斩首。
zhè míng míng yǒu fǎn pàn zhī yì , lǐ dāng zhǎn shǒu 。
(正末云)嗨!丞相说那里话,我想汉天子所以得天下,是靠着谁来?运筹决策,多赖张良;战胜攻取,多赖俺韩元帅。
( zhèng mò yún ) hāi ! chéng xiāng shuō nà lǐ huà , wǒ xiǎng hàn tiān zǐ suǒ yǐ dé tiān xià , shì kào zhe shéi lái ? yùn chóu jué cè , duō lài zhāng liáng ; zhàn shèng gōng qǔ , duō lài ǎn hán yuán shuài 。
如今闲的闲了,斩的斩了,岂不理当!(唱)。
rú jīn xián de xián le , zhǎn de zhǎn le , qǐ bù lǐ dāng !( chàng )。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: