仙人掌心青数朵,山小乾坤大。
xiān rén zhǎng xīn qīng shù duǒ , shān xiǎo qián kūn dà 。
不知明月来,且向日云卧,陈抟枕头闲伴我。
bù zhī míng yuè lái , qiě xiàng rì yún wò , chén tuán zhěn tóu xián bàn wǒ 。
飘飘落梅风正冷,缓步苍苔径。
piāo piāo luò méi fēng zhèng lěng , huǎn bù cāng tái jìng 。
一溪流水声,半夜扁舟兴,月明草堂人未醒。
yī xī liú shuǐ shēng , bàn yè biǎn zhōu xīng , yuè míng cǎo táng rén wèi xǐng 。
秋风满园三径花,买得闲无价。
qiū fēng mǎn yuán sān jìng huā , mǎi dé xián wú jià 。
从前险处行,梦里说着怕,连云栈高骑瘦马。
cóng qián xiǎn chù xíng , mèng lǐ shuō zhe pà , lián yún zhàn gāo qí shòu mǎ 。
酒边题扇华堂舞ブ画展,两行如花面。
jiǔ biān tí shàn huá táng wǔ ブ huà zhǎn , liǎng xíng rú huā miàn 。
鹅黄淡舞裙,蝶粉香歌扇,闲ㄐ玉筝罗袖卷。
é huáng dàn wǔ qún , dié fěn xiāng gē shàn , xián ㄐ yù zhēng luó xiù juǎn 。
昭君怨花间梦乘白玉辇,上马精神倦。
zhāo jūn yuàn huā jiān mèng chéng bái yù niǎn , shàng mǎ jīng shén juàn 。
哀弹夜月情,别泪春风面,雁归不知多近远。
āi dàn yè yuè qíng , bié lèi chūn fēng miàn , yàn guī bù zhī duō jìn yuǎn 。
过刘山西风小亭黄叶多,鹤领神仙过。
guò liú shān xī fēng xiǎo tíng huáng yè duō , hè lǐng shén xiān guò 。
云来绿树平,水迸青山破,天然图画添上我。
yún lái lǜ shù píng , shuǐ bèng qīng shān pò , tiān rán tú huà tiān shàng wǒ 。
松江海印精舍道人不眠中夜起,小立莓苔地。
sōng jiāng hǎi yìn jīng shě dào rén bù mián zhōng yè qǐ , xiǎo lì méi tái dì 。
九枝灯上花,四塔庭前桧,梅窗月明清似水。
jiǔ zhī dēng shàng huā , sì tǎ tíng qián guì , méi chuāng yuè míng qīng shì shuǐ 。
永嘉泛湖秋云锦香招画船,一步一个描金扇。
yǒng jiā fàn hú qiū yún jǐn xiāng zhāo huà chuán , yī bù yī gè miáo jīn shàn 。
花前北海樽,湖上西施面,登楼有谁思惠远?次必庵赵万户韵岩扃带云长是掩,不许猿鹤占。
huā qián běi hǎi zūn , hú shàng xī shī miàn , dēng lóu yǒu shéi sī huì yuǎn ? cì bì ān zhào wàn hù yùn yán jiōng dài yún zhǎng shì yǎn , bù xǔ yuán hè zhàn 。
《黄庭》尽日观,白发无心染,研朱又将《周易》点。
《 huáng tíng 》 jǐn rì guān , bái fā wú xīn rǎn , yán zhū yòu jiāng 《 zhōu yì 》 diǎn 。
老王将军纶巾紫髯风满把,老向辕门下。
lǎo wáng jiāng jūn lún jīn zǐ rán fēng mǎn bǎ , lǎo xiàng yuán mén xià 。
霜明宝剑花,尘暗银鞍帕,江边草青闲战马。
shuāng míng bǎo jiàn huā , chén àn yín ān pà , jiāng biān cǎo qīng xián zhàn mǎ 。
春情园林且休题杜宇,未了吟春句。
chūn qíng yuán lín qiě xiū tí dù yǔ , wèi le yín chūn jù 。
残花酒醒时,芳草人归处,东风小楼听夜雨。
cán huā jiǔ xǐng shí , fāng cǎo rén guī chù , dōng fēng xiǎo lóu tīng yè yǔ 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: