蔬圃莲池药阑,石田茅屋柴关。
shū pǔ lián chí yào lán , shí tián máo wū chái guān 。
俺这里花发的疾,溪流的慢,绰然亭别是人间。
ǎn zhè lǐ huā fā de jí , xī liú de màn , chuò rán tíng bié shì rén jiān 。
对着这万顷风烟四面山,因此上功名意懒!班定远飘零玉关,楚灵均憔悴江干。
duì zhe zhè wàn qǐng fēng yān sì miàn shān , yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn ! bān dìng yuǎn piāo líng yù guān , chǔ líng jūn qiáo cuì jiāng gàn 。
李斯有黄犬悲,陆机有华亭叹,张柬之老来遭难。
lǐ sī yǒu huáng quǎn bēi , lù jī yǒu huá tíng tàn , zhāng jiǎn zhī lǎo lái zāo nán 。
把个苏子瞻长流了四五番,因此上功名意懒!昨日颜如渥丹,今朝鬓发斑斑。
bǎ gè sū zǐ zhān zhǎng liú le sì wǔ fān , yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn ! zuó rì yán rú wò dān , jīn cháo bìn fā bān bān 。
恰才桃李春,又早桑榆晚,断送了古人何限?只为天地无情乐事悭,因此上功名意懒!郭子仪功威吐蕃,李太白书骇南蛮。
qià cái táo lǐ chūn , yòu zǎo sāng yú wǎn , duàn sòng le gǔ rén hé xiàn ? zhǐ wèi tiān dì wú qíng lè shì qiān , yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn ! guō zǐ yí gōng wēi tǔ fān , lǐ tài bái shū hài nán mán 。
房玄龄经济才,尉敬德英雄汉,魏徵般敢言直谏。
fáng xuán líng jīng jì cái , wèi jìng dé yīng xióng hàn , wèi zhēng bān gǎn yán zhí jiàn 。
这的每都不满高人一笑看,因此上功名意懒!苫茅屋白云数间,睡芸窗红日三竿。
zhè de měi dōu bù mǎn gāo rén yī xiào kàn , yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn ! shān máo wū bái yún shù jiān , shuì yún chuāng hóng rì sān gān 。
远近村,高低涧,把人我是非遮断。
yuǎn jìn cūn , gāo dī jiàn , bǎ rén wǒ shì fēi zhē duàn 。
阆苑蓬莱咫尺间,因此上功名意懒!万言策长沙不还,六韬书云梦空叹。
láng yuàn péng lái zhǐ chǐ jiān , yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn ! wàn yán cè zhǎng shā bù hái , liù tāo shū yún mèng kōng tàn 。
只为他进身的疾,收心的晚,终不免有许多忧患。
zhǐ wèi tā jìn shēn de jí , shōu xīn de wǎn , zhōng bù miǎn yǒu xǔ duō yōu huàn 。
见了些无下梢从前玉笋班,因此上功名意懒!笔砚琴书座间,松筠梅菊江干。
jiàn le xiē wú xià shāo cóng qián yù sǔn bān , yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn ! bǐ yàn qín shū zuò jiān , sōng yún méi jú jiāng gàn 。
欢有余,春无限,绰然亭只疑在天上。
huān yǒu yú , chūn wú xiàn , chuò rán tíng zhǐ yí zài tiān shàng 。
万事无心一钓竿,因此上功名意懒。
wàn shì wú xīn yī diào gān , yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn 。
寄阅世道人侯和卿披一领熬日月耐风霜道袍,系一条锁心猿拴意马环绦。
jì yuè shì dào rén hóu hé qīng pī yī lǐng áo rì yuè nài fēng shuāng dào páo , xì yī tiáo suǒ xīn yuán shuān yì mǎ huán tāo 。
穿一对圣僧鞋,带一顶温公帽,一心敬奉三教。
chuān yī duì shèng sēng xié , dài yī dǐng wēn gōng mào , yī xīn jìng fèng sān jiào 。
休指望做神仙上九霄,只落得无是非清闲到老。
xiū zhǐ wàng zuò shén xiān shàng jiǔ xiāo , zhǐ luò dé wú shì fēi qīng xián dào lǎo 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: