罢手,去休,已落在渊明后。
bà shǒu , qù xiū , yǐ luò zài yuān míng hòu 。
百年心事付沙鸥,更谁是忘机友。
bǎi nián xīn shì fù shā ōu , gèng shéi shì wàng jī yǒu 。
洞口渔舟,桥边村酒,这清闲何处有?树头,锦鸠,花外啼春昼。
dòng kǒu yú zhōu , qiáo biān cūn jiǔ , zhè qīng xián hé chù yǒu ? shù tóu , jǐn jiū , huā wài tí chūn zhòu 。
夜长,未央,盼杀鸡三唱。
yè zhǎng , wèi yāng , pàn shā jī sān chàng 。
东华听漏满靴霜,却笑渊明强。
dōng huá tīng lòu mǎn xuē shuāng , què xiào yuān míng qiáng 。
月朗禅床,风清鹤帐,梦不到名利场。
yuè lǎng chán chuáng , fēng qīng hè zhàng , mèng bù dào míng lì chǎng 。
草堂,暗香,春已到梅梢上。
cǎo táng , àn xiāng , chūn yǐ dào méi shāo shàng 。
醉馀,草书,李愿盘谷序。
zuì yú , cǎo shū , lǐ yuàn pán gǔ xù 。
青山一片范宽图,怪我来何暮?鹤骨清癯,蜗壳蘧庐,得安闲心自足。
qīng shān yī piàn fàn kuān tú , guài wǒ lái hé mù ? hè gǔ qīng qú , wō ké qú lú , dé ān xián xīn zì zú 。
蹇驴,和酒壶,风雪梅花路。
jiǎn lǘ , hé jiǔ hú , fēng xuě méi huā lù 。
野景亭瓜田邵平,草堂杜陵,五柳庄彭泽令。
yě jǐng tíng guā tián shào píng , cǎo táng dù líng , wǔ liǔ zhuāng péng zé lìng 。
牵牛篱落掩柴荆,犬吠林塘静。
qiān niú lí luò yǎn chái jīng , quǎn fèi lín táng jìng 。
树顶蟾明,水面风生,听渔歌三四声。
shù dǐng chán míng , shuǐ miàn fēng shēng , tīng yú gē sān sì shēng 。
小亭,野景,动著我莼鲈兴。
xiǎo tíng , yě jǐng , dòng zhù wǒ chún lú xīng 。
酸斋席上听胡琴玉鞭,翠钿,记马上昭君面。
suān zhāi xí shàng tīng hú qín yù biān , cuì diàn , jì mǎ shàng zhāo jūn miàn 。
一梭银线解冰泉,碎拆骊珠串。
yī suō yín xiàn jiě bīng quán , suì chāi lí zhū chuàn 。
雁舞秋烟,莺啼春院,伤心塞草边。
yàn wǔ qiū yān , yīng tí chūn yuàn , shāng xīn sāi cǎo biān 。
醉仙,彩笺,写万里关山怨。
zuì xiān , cǎi jiān , xiě wàn lǐ guān shān yuàn 。
春思见他,问咱,怎忘了当初话?东风残梦小窗纱,月冷秋千架。
chūn sī jiàn tā , wèn zán , zěn wàng le dāng chū huà ? dōng fēng cán mèng xiǎo chuāng shā , yuè lěng qiū qiān jià 。
自把琵琶,灯前弹罢,春深不到家。
zì bǎ pí pá , dēng qián dàn bà , chūn shēn bù dào jiā 。
五花,骏马,何处垂杨下。
wǔ huā , jùn mǎ , hé chù chuí yáng xià 。
梅友元帅席上老夫,病余,尚草《长门赋》。
méi yǒu yuán shuài xí shàng lǎo fū , bìng yú , shàng cǎo 《 zhǎng mén fù 》。
阿莲娇吻贯骊珠,试听《莺啼序》。
ā lián jiāo wěn guàn lí zhū , shì tīng 《 yīng tí xù 》。
玉露冰壶,香风琼树,醉归来不用扶。
yù lù bīng hú , xiāng fēng qióng shù , zuì guī lái bù yòng fú 。
小奴,按舞,看了梅花去。
xiǎo nú , àn wǔ , kàn le méi huā qù 。
元曲赏析工具分享了一些在元代比较流行的散曲诗歌与杂剧戏曲.
什么是元曲?
元曲它是在元代非常盛行的一种文艺形式,包含了众多元代文人的智慧与成就,由戏曲与诗歌组成,它有着比较严密的标准规律与格式要求,相对于唐诗、宋词来说,它也有着自身的独特艺术魅力.
随机推荐: