君为着作诗,志激词且温。
jūn wèi zhe zuò shī , zhì jī cí qiě wēn 。
璨然光扬者,皆以义烈闻。
càn rán guāng yáng zhě , jiē yǐ yì liè wén 。
千虑竟一失,冰玉不断痕。
qiān lǜ jìng yī shī , bīng yù bù duàn hén 。
谬予顽不肖,列在数子间。
miù yǔ wán bù xiào , liè zài shù zǐ jiān 。
因君讥史氏,我亦能具陈。
yīn jūn jī shǐ shì , wǒ yì néng jù chén 。
羲黄眇云远,载籍无遗文。
xī huáng miǎo yún yuǎn , zài jí wú yí wén 。
煌煌二帝道,铺设在典坟。
huáng huáng èr dì dào , pù shè zài diǎn fén 。
尧心惟舜会,因着为话言。
yáo xīn wéi shùn huì , yīn zhe wèi huà yán 。
皋夔益稷禹,粗得无间然。
gāo kuí yì jì yǔ , cū dé wú jiān rán 。
缅然千载后,后圣曰孔宣。
miǎn rán qiān zài hòu , hòu shèng yuē kǒng xuān 。
迥知皇王意,缀书为百篇。
jiǒng zhī huáng wáng yì , zhuì shū wèi bǎi piān 。
是时游夏辈,不敢措舌端。
shì shí yóu xià bèi , bù gǎn cuò shé duān 。
信哉作遗训,职在圣与贤。
xìn zāi zuò yí xùn , zhí zài shèng yǔ xián 。
如何至近古,史氏为闲官。
rú hé zhì jìn gǔ , shǐ shì wèi xián guān 。
但令识字者,窃弄刀笔权。
dàn lìng shí zì zhě , qiè nòng dāo bǐ quán 。
由心书曲直,不使当世观。
yóu xīn shū qū zhí , bù shǐ dāng shì guān 。
贻之千万代,疑言相并传。
yí zhī qiān wàn dài , yí yán xiāng bìng chuán 。
人人异所见,各各私所偏。
rén rén yì suǒ jiàn , gè gè sī suǒ piān 。
以是曰褒贬,不如都无焉。
yǐ shì yuē bāo biǎn , bù rú dōu wú yān 。
况乃丈夫志,用舍贵当年。
kuàng nǎi zhàng fū zhì , yòng shě guì dāng nián 。
顾予有微尚,愿以出处论。
gù yǔ yǒu wēi shàng , yuàn yǐ chū chù lùn 。
出非利吾已,其出贵道全。
chū fēi lì wú yǐ , qí chū guì dào quán 。
全道岂虚设,道全当及人。
quán dào qǐ xū shè , dào quán dāng jí rén 。
全则富与寿,亏则饥与寒。
quán zé fù yǔ shòu , kuī zé jī yǔ hán 。
遂我一身逸,不如万物安。
suì wǒ yī shēn yì , bù rú wàn wù ān 。
解悬不泽手,拯溺无折旋。
jiě xuán bù zé shǒu , zhěng nì wú zhé xuán 。
神哉伊尹心,可以冠古先。
shén zāi yī yǐn xīn , kě yǐ guān gǔ xiān 。
其次有独善,善己不善民。
qí cì yǒu dú shàn , shàn jǐ bù shàn mín 。
天地为一物,死生为一源。
tiān dì wèi yī wù , sǐ shēng wèi yī yuán 。
合杂分万变,忽若风中尘。
hé zá fēn wàn biàn , hū ruò fēng zhōng chén 。
抗哉巢由志,尧舜不可迁。
kàng zāi cháo yóu zhì , yáo shùn bù kě qiān 。
舍此二者外,安用名为宾。
shě cǐ èr zhě wài , ān yòng míng wèi bīn 。
持谢着书郎,愚不愿有云。
chí xiè zhe shū láng , yú bù yuàn yǒu yún 。