白女正当年十六,自夸弱质颜如玉。
bái nǚ zhèng dāng nián shí liù , zì kuā ruò zhì yán rú yù 。
常嗟岁月无良媒,昼夜孤单唯独宿。
cháng jiē suì yuè wú liáng méi , zhòu yè gū dān wéi dú sù 。
爷娘不审他心意,谩说张三并李四。
yé niáng bù shěn tā xīn yì , mán shuō zhāng sān bìng lǐ sì 。
几度为话緫不成,教人羞天復愧地。
jǐ dù wèi huà cōng bù chéng , jiào rén xiū tiān fù kuì dì 。
忽遇黄婆来扣门,说道金公体性温,遂将二命问君平。
hū yù huáng pó lái kòu mén , shuō dào jīn gōng tǐ xìng wēn , suì jiāng èr mìng wèn jūn píng 。
君平断言此好婚,不偏不曲合干坤。
jūn píng duàn yán cǐ hǎo hūn , bù piān bù qū hé gàn kūn 。
审此因缘甚宜良,至今子孙满帝乡。
shěn cǐ yīn yuán shén yí liáng , zhì jīn zǐ sūn mǎn dì xiāng 。
昔时不因黄婆力,如何得契合阴阳。
xī shí bù yīn huáng pó lì , rú hé dé qì hé yīn yáng 。
(以上皆见《正统道藏》本《大还丹照鑑》)(按:《大还丹照鑑》编者不详,卷首有后蜀广政二十五年序,称「偶因闲暇,采摭仙经,重删先圣格言,留为后人轨范,名曰《照鑑登仙集》,总成一卷,分作三十三篇」。
( yǐ shàng jiē jiàn 《 zhèng tǒng dào cáng 》 běn 《 dà hái dān zhào jiàn 》)( àn :《 dà hái dān zhào jiàn 》 biān zhě bù xiáng , juǎn shǒu yǒu hòu shǔ guǎng zhèng èr shí wǔ nián xù , chēng 「 ǒu yīn xián xiá , cǎi zhí xiān jīng , zhòng shān xiān shèng gé yán , liú wèi hòu rén guǐ fàn , míng yuē 《 zhào jiàn dēng xiān jí 》, zǒng chéng yī juǎn , fēn zuò sān shí sān piān 」。
《通志·艺文略》着录作《大还丹照鑑登仙集》一卷。
《 tōng zhì ·艺文略》着录作《大还丹照鑑登仙集》一卷。
知今本书名未完。
zhī jīn běn shū míng wèi wán 。
此书所收诗以唐的之作为多。
cǐ shū suǒ shōu shī yǐ táng de zhī zuò wèi duō 。
上录自《北方歌》以下六篇不题撰人,自《广成子口诀》以下十篇皆题古圣前哲之名,应皆为唐人或唐以前人所依託。
shàng lù zì 《 běi fāng gē 》 yǐ xià liù piān bù tí zhuàn rén , zì 《 guǎng chéng zǐ kǒu jué 》 yǐ xià shí piān jiē tí gǔ shèng qián zhé zhī míng , yīng jiē wèi táng rén huò táng yǐ qián rén suǒ yī tuō 。
谢自然,为唐德宗贞元时人,事详《太平广记》卷六六引《集仙录》。
xiè zì rán , wèi táng dé zōng zhēn yuán shí rén , shì xiáng 《 tài píng guǎng jì 》 juǎn liù liù yǐn 《 jí xiān lù 》。
然此诗显为时人咏其事之作。
rán cǐ shī xiǎn wèi shí rén yǒng qí shì zhī zuò 。
与前列诸诗不同,姑录存于此。
yǔ qián liè zhū shī bù tóng , gū lù cún yú cǐ 。
)。
)。
唐诗精选工具可以简单的根据古诗名称查询唐代较为经典的古诗词,包含了多种多样风格丰富的唐朝诗歌.
注:拼音注解由于存在词语的组合以及多音字等,程序生成仅供参考
随机推荐: