天使翰林生我前,相去殁(一作「后」)来二百年。
tiān shǐ hàn lín shēng wǒ qián , xiāng qù mò ( yī zuò 「 hòu 」) lái èr bǎi nián 。
英神杰(一作「绝」)气归玄天,日月星辰空蹙然。
yīng shén jié ( yī zuò 「 jué 」) qì guī xuán tiān , rì yuè xīng chén kōng cù rán 。
我识翰林文,不识翰林面。
wǒ shí hàn lín wén , bù shí hàn lín miàn 。
上天知我忆其人,使向人间梦中见。
shàng tiān zhī wǒ yì qí rén , shǐ xiàng rén jiān mèng zhōng jiàn 。
瑞光闪烁天关(一作「门」)开,五云着地长裾来,华山秀作英雄骨,黄河泻作纵横才。
ruì guāng shǎn shuò tiān guān ( yī zuò 「 mén 」) kāi , wǔ yún zhe dì zhǎng jū lái , huá shān xiù zuò yīng xióng gǔ , huáng hé xiè zuò zòng héng cái 。
巍峨宛似神仙客,一段风雷扶气魄。
wēi é wǎn shì shén xiān kè , yī duàn fēng léi fú qì pò 。
低头语了却抬头,指点胸前称李白。
dī tóu yǔ le què tái tóu , zhǐ diǎn xiōng qián chēng lǐ bái 。
梦中一面何殷勤,高吟大语喧青云。
mèng zhōng yī miàn hé yīn qín , gāo yín dà yǔ xuān qīng yún 。
自言天府偶闲暇,与我握手论高文。
zì yán tiān fǔ ǒu xián xiá , yǔ wǒ wò shǒu lùn gāo wén 。
一论耳目清,再论心骨惊,豁如混沌初凿破,天地海岳何分明。
yī lùn ěr mù qīng , zài lùn xīn gǔ jīng , huō rú hùn dùn chū záo pò , tiān dì hǎi yuè hé fēn míng 。
利若剑戟坚,健如虬龙争,神机圣法说略尽,造化与我新精灵。
lì ruò jiàn jǐ jiān , jiàn rú qiú lóng zhēng , shén jī shèng fǎ shuō lüè jǐn , zào huà yǔ wǒ xīn jīng líng 。
不问尘埃人,不语尘埃事,罇前酒半(一作「半日」)空,归云扫筵起。
bù wèn chén āi rén , bù yǔ chén āi shì , zūn qián jiǔ bàn ( yī zuò 「 bàn rì 」) kōng , guī yún sǎo yán qǐ 。
自言天上作先生,许向人间为弟子。
zì yán tiān shàng zuò xiān shēng , xǔ xiàng rén jiān wèi dì zǐ 。
梦破青霄春,烟霞无去尘。
mèng pò qīng xiāo chūn , yān xiá wú qù chén 。
若夸郭璞五色笔,江淹却是寻常人(《全唐诗》卷六○七收「华山」二句及末四句,卷八六八收「上天」二句,均误繫于张孜名下。
ruò kuā guō pú wǔ sè bǐ , jiāng yān què shì xún cháng rén (《 quán táng shī 》 juǎn liù ○ qī shōu 「 huá shān 」 èr jù jí mò sì jù , juǎn bā liù bā shōu 「 shàng tiān 」 èr jù , jūn wù xì yú zhāng zī míng xià 。
)(《鑑诫录》九《梦太白》)。
)(《 jiàn jiè lù 》 jiǔ 《 mèng tài bái 》)。
唐诗精选工具可以简单的根据古诗名称查询唐代较为经典的古诗词,包含了多种多样风格丰富的唐朝诗歌.
注:拼音注解由于存在词语的组合以及多音字等,程序生成仅供参考
随机推荐: