高情不与俗人知,耻学诸生取桂枝。
gāo qíng bù yǔ sú rén zhī , chǐ xué zhū shēng qǔ guì zhī 。
荀宋五言行世早,巢由三诏出溪迟。
xún sòng wǔ yán xíng shì zǎo , cháo yóu sān zhào chū xī chí 。
操心已在精微域,落笔皆成典诰词。
cāo xīn yǐ zài jīng wēi yù , luò bǐ jiē chéng diǎn gào cí 。
一鹗难成燕雀伍,非熊本是帝王师。
yī è nán chéng yàn què wǔ , fēi xióng běn shì dì wáng shī 。
贤臣虽蕴经邦术,明主终无谏猎时。
xián chén suī yùn jīng bāng shù , míng zhǔ zhōng wú jiàn liè shí 。
莫道百僚忧礼绝,兼闻七郡怕天移。
mò dào bǎi liáo yōu lǐ jué , jiān wén qī jùn pà tiān yí 。
直缘材力头头赡,专被文星步步随。
zhí yuán cái lì tóu tóu shàn , zhuān bèi wén xīng bù bù suí 。
不信重言通造化,须臾便可变荣衰。
bù xìn zhòng yán tōng zào huà , xū yú biàn kě biàn róng shuāi 。