采石江边李白坟,遶田无限草连云。
cǎi shí jiāng biān lǐ bái fén , rào tián wú xiàn cǎo lián yún 。
可怜荒壠泉骨,曾有惊天动地文。
kě lián huāng lǒng quán gǔ , zēng yǒu jīng tiān dòng dì wén 。
但是诗人多薄命,就中沦落不过君。
dàn shì shī rén duō báo mìng , jiù zhōng lún luò bù guò jūn 。
渚苹溪草犹堪荐,大雅遗风不可闻。
zhǔ píng xī cǎo yóu kān jiàn , dà yǎ yí fēng bù kě wén 。
(见《采石志》,转录自《李白在安徽》)(按:《全唐诗》卷四四○收本诗,缺末二句,今重录。
( jiàn 《 cǎi shí zhì 》, zhuǎn lù zì 《 lǐ bái zài ān huī 》)( àn :《 quán táng shī 》 juǎn sì sì ○ shōu běn shī , quē mò èr jù , jīn zhòng lù 。
今人或谓末二句係人僞託。
jīn rén huò wèi mò èr jù xì rén wěi tuō 。
)。
)。