草秋宜病马,风疾称饥鹰。
cǎo qiū yí bìng mǎ , fēng jí chēng jī yīng 。
(见《吟窗杂录》卷十四正字王玄《诗中旨格》。
( jiàn 《 yín chuāng zá lù 》 juǎn shí sì zhèng zì wáng xuán 《 shī zhōng zhǐ gé 》。
)(按:《唐文拾遗》卷五十据《安阳金石录》收元昉开元七年作《大唐邺县修定寺传记》。
)( àn :《 táng wén shí yí 》 juǎn wǔ shí jù 《 ān yáng jīn shí lù 》 shōu yuán fǎng kāi yuán qī nián zuò 《 dà táng yè xiàn xiū dìng sì chuán jì 》。
传谓其为「开元中修定寺僧」。
chuán wèi qí wèi 「 kāi yuán zhōng xiū dìng sì sēng 」。
未详与此诗作者是一人否。
wèi xiáng yǔ cǐ shī zuò zhě shì yī rén fǒu 。
今不取。
jīn bù qǔ 。
)。
)。