独坐理戎行,安边策最长。
dú zuò lǐ róng xíng , ān biān cè zuì zhǎng 。
霜臺雷电振,云汉翼箕张。
shuāng tái léi diàn zhèn , yún hàn yì jī zhāng 。
决策威千里,除妖静一方。
jué cè wēi qiān lǐ , chú yāo jìng yī fāng 。
林峦开罨画,泉石韵宫商。
lín luán kāi yǎn huà , quán shí yùn gōng shāng 。
戍罢泾川外,烽闲句水阳。
shù bà jīng chuān wài , fēng xián jù shuǐ yáng 。
肃清淮海后,谁不咏时康。
sù qīng huái hǎi hòu , shéi bù yǒng shí kāng 。
(见嘉庆十一年刊洪亮吉纂《泾县志》卷三十)(按:赵绍祖《泾川金石记》载北宋熙宁二年蒋之奇跋此诗文,知之奇当时曾重刻此碑。
( jiàn jiā qìng shí yī nián kān hóng liàng jí zuǎn 《 jīng xiàn zhì 》 juǎn sān shí )( àn : zhào shào zǔ 《 jīng chuān jīn shí jì 》 zài běi sòng xī níng èr nián jiǎng zhī qí bá cǐ shī wén , zhī zhī qí dāng shí zēng zhòng kè cǐ bēi 。
清代碑已不存,而诸诗则载于县志中。
qīng dài bēi yǐ bù cún , ér zhū shī zé zài yú xiàn zhì zhōng 。
同唱五人,惟㝢诗《全唐诗》失收。
tóng chàng wǔ rén , wéi yǔ shī 《 quán táng shī 》 shī shōu 。
)。
)。