隋家天子忆扬州,厌坐深宫傍海游。
suí jiā tiān zǐ yì yáng zhōu , yàn zuò shēn gōng bàng hǎi yóu 。
穿地凿山开御路,鸣笳迭鼓泛清流。
chuān dì záo shān kāi yù lù , míng jiā dié gǔ fàn qīng liú 。
流从巩北分河口,直到淮南种官柳。
liú cóng gǒng běi fēn hé kǒu , zhí dào huái nán zhǒng guān liǔ 。
功成力尽人旋亡,代谢年移树空有。
gōng chéng lì jǐn rén xuán wáng , dài xiè nián yí shù kōng yǒu 。
当时綵女侍君王,绣帐旌门对柳行。
dāng shí cǎi nǚ shì jūn wáng , xiù zhàng jīng mén duì liǔ xíng 。
青叶交垂连幔色,白花飞度染衣香。
qīng yè jiāo chuí lián màn sè , bái huā fēi dù rǎn yī xiāng 。
今日摧残何用道,数里曾无一枝好。
jīn rì cuī cán hé yòng dào , shù lǐ zēng wú yī zhī hǎo 。
驿骑征帆损更多,山精野魅藏应老。
yì qí zhēng fān sǔn gèng duō , shān jīng yě mèi cáng yīng lǎo 。
凉风八月露为霜,日夜孤舟入帝乡。
liáng fēng bā yuè lù wèi shuāng , rì yè gū zhōu rù dì xiāng 。
河畔时时闻木落,客中无不泪沾裳。
hé pàn shí shí wén mù luò , kè zhōng wú bù lèi zhān shang 。