天坛绝顶山,髣髴翠微间。
tiān tán jué dǐng shān , fǎng fú cuì wēi jiān 。
迹久苔纹碎,云根古木閒。
jì jiǔ tái wén suì , yún gēn gǔ mù xián 。
丹成人已去,鹤驾未曾还。
dān chéng rén yǐ qù , hè jià wèi zēng hái 。
犹有箫吹响,时时下旧山。
yóu yǒu xiāo chuī xiǎng , shí shí xià jiù shān 。
(见《咸淳临安志》卷二四)(按:《全唐诗补逸》卷十八据《洞霄诗集》收《天坛》,为此诗之别本,然四十字中有二十八字不同,今重录。
( jiàn 《 xián chún lín ān zhì 》 juǎn èr sì )( àn :《 quán táng shī bǔ yì 》 juǎn shí bā jù 《 dòng xiāo shī jí 》 shōu 《 tiān tán 》, wèi cǐ shī zhī bié běn , rán sì shí zì zhōng yǒu èr shí bā zì bù tóng , jīn zhòng lù 。
《咸淳临安志》收《大涤洞》一首,首三句与《全唐诗补逸》不同,录如次:「灵山实秀德,仙圣杳难亲。
《 xián chún lín ān zhì 》 shōu 《 dà dí dòng 》 yī shǒu , shǒu sān jù yǔ 《 quán táng shī bǔ yì 》 bù tóng , lù rú cì :「 líng shān shí xiù dé , xiān shèng yǎo nán qīn 。
水溜空岩石,……」余同,不录。
shuǐ liū kōng yán shí ,……」 yú tóng , bù lù 。
)。
)。