古风 十四-李白

唐诗名称:

胡关饶风沙,萧索竟终古。

hú guān ráo fēng shā , xiāo suǒ jìng zhōng gǔ 。

木落秋草黄,登高望戎虏。

mù luò qiū cǎo huáng , dēng gāo wàng róng lǔ 。

荒城空大漠,边邑无遗堵。

huāng chéng kōng dà mò , biān yì wú yí dǔ 。

白骨横千霜,嵯峨蔽榛莽。

bái gǔ héng qiān shuāng , cuó é bì zhēn mǎng 。

借问谁凌虐,天骄毒威武。

jiè wèn shéi líng nüè , tiān jiāo dú wēi wǔ 。

赫怒我圣皇,劳师事鼙鼓。

hè nù wǒ shèng huáng , láo shī shì pí gǔ 。

阳和变杀气,发卒骚中土。

yáng hé biàn shā qì , fā zú sāo zhōng tǔ 。

三十六万人,哀哀泪如雨。

sān shí liù wàn rén , āi āi lèi rú yǔ 。

且悲就行役,安得营农圃。

qiě bēi jiù xíng yì , ān dé yíng nóng pǔ 。

不见征戍儿,岂知关山苦。

bù jiàn zhēng shù ér , qǐ zhī guān shān kǔ 。

李牧今不在,边人饲豺虎。

lǐ mù jīn bù zài , biān rén sì chái hǔ 。

唐诗精选工具可以简单的根据古诗名称查询唐代较为经典的古诗词,包含了多种多样风格丰富的唐朝诗歌.

注:拼音注解由于存在词语的组合以及多音字等,程序生成仅供参考

随机推荐:
版权所有:ADMINUN.COM powered by adminun网页工具 备案号:苏ICP备15043547号-2